Đăng nhập

Quên mật khẩu

Đăng ký

Đăng ký mới tài khoản VNTRIP:

Quên mật khẩu

Nhập địa chỉ Email đã đăng ký tài khoản Vntrip, hệ thống sẽ gửi thông tin hướng dẫn bạn khôi phục lại mật khẩu.

Tuyển những tập bài thơ ca ngợi nghề nhà giáo hay nhất

Tuyển những tập bài thơ ca ngợi nghề nhà giáo hay nhất

Luyến Nguyễn Luyến Nguyễn 17/11/2020
940 lượt xem

Nhà Giáo là một nghề vinh quang, cao cả với sứ mệnh “trăm năm trồng người”, nghề giáo có vinh, nhưng cũng nhiều tủi, nhiều tâm sự chất chứa trong nghề. Nhân ngày 20/11: Ngày nhà giáo Việt Nam, mời quý thầy cô bạn bè cùng thưởng thức những vần thơ hay viết về nghề nhà giáo mà chúng tôi sưu tầm chọn lọc được dưới đây.

Ý nghĩa ngày nhà giáo Việt Nam 20/11 01

Ảnh: ST

Nghề Giáo

Tác giả: JB.Nguyễn Hùng

Tình người rực cháy chữ trao trò
Phấn trắng thường ngày nét đẹp tô
Khắc khoải bao mùa đâu kẻ đếm
Mênh mang bến cũ có ai đo
Niềm vui chở khách mong chi đáp
Nghĩa vẹn thuyền đưa thỏa chí hò
Cống hiến hi sinh dâng cuộc sống
Âm thầm chắp cánh trẻ qua đò

Yêu Nghề Giáo

Tác giả: Tocngan.HYTV

Dịu dàng tà áo thướt tha
Xinh tươi đằm thắm mặn mà nét duyên
Đoan trang thục nữ dịu hiền
Bảng đen phấn trắng trinh nguyên một thời.

Bền lòng nhiệt huyết chẳng vơi
Ươm mầm tri thức gieo đời tiếng thơm
Đâu cần đáp nghĩa trả ơn
Mà bao năm vẫn sớm hôm miệt mài.

Để trò vững bước ngày mai
Là nguồn hạnh phúc tương lai cô trồng
Tấm lòng luôn rộng mênh mông
Dù bao vất vả vẫn hồng sắc môi.

Chùm Thơ Ngày Nhà Giáo Việt Nam Năm 2015

Tác giả: ThanhThanhsingle. Nguyễn Thanh Thanh

Học trò mình

Luôn nhớ hình ảnh học trò mình
Dù còn gian khó vẫn vững tin
Tương lai học trò làm rạng rở
Cho trò, cho cả cộng đồng vinh
Qua bao thế hệ thầy, cô nhớ
Chỉ cần tên, lớp chuyện linh tinh
Điềm nhiên nhắc lại khi gặp gỡ
Thầy, cô vui kể học trò mình.

Việt Nam nghề giáo

Xưa, nay nghề giáo thanh cao
Dù sao đi nữa luôn giàu tình thương
Thâm tâm chan chứa khiêm nhường
Tùy đời ưa, ghét vẫn nương mái trường
Nghiệp dạy còn phải làm gương
Trò học trực tiếp để tường tận thêm
Gia đình giáo huấn rắn, mềm
Ở trường răng dạy uốn êm tâm đầu
Thầy, cô có lúc lo âu
Những lúc gặp phải mặt ngầu hung hăng
Tâm tư mô phạm tự dằn
Suy nghĩ, đối đáp mở, ngăn hợp lòng
Cái phận nghề giáo luôn trông
Gia đình nối kết vun trồng tương lai
Sắc, nhọn thì phải dũa mài
Chia sẻ hợp lực chung tay xây người
Hướng đến cuộc sống rạng tươi
Việt Nam nghề giáo mĩm cười tự tâm.

Nền giáo dục làm sao người tiếp nhận ?

Nền giáo dục làm sao người tiếp nhận ?
Có mầm chồi, bồi dưởng hoặc nâng cao
Từ phổ thông, đại học đến hơn nào
Đứng giảng dạy được xem là Nhà Giáo

Truyền con chữ nhưng không hề kiêu ngạo
Khiêm tốn nhiều, mặc cảm dấu vào tâm
Tư thế luôn chuẩn bị với sóng ngầm
Chuyện giáo dục học sinh đời ca thán

Trò mà tốt không có gì chán nản
Yêu thêm nghề thanh thản trọn niềm tin
Hạnh phúc thay khi nhắc học trò mình
Nhiều thế hệ đã qua như còn đó

Làm nghề giáo chuyện trồng người trăm họ
Vai gánh này tương xứng tâm hồn cao
Chỉ vì yêu chấp nhận những xì xào
Góp công sức vì tương lai xã hội

Đường mô phạm ngã rẽ nhiều muôn lối
Thuận lợi đầy, gian khó chẳng vơi đâu
Cái hướng chung cả xã hội đau đầu
Nền giáo dục làm sao người tiếp nhận ?

Thơ Tứ tuyệt Ngày nhà giáo Việt Nam 2015

Tấm gương người lính

Người lính Cụ Hồ làm giáo viên
Biên giới, vùng xa, hải đảo yên
Súng mang gánh chữ tình dân, nước
Tấm gương trò cảm yêu nước liền

Món quà thích nhất

Món quà thích nhất của thầy cô
Trò ngoan, học giỏi điểm sáng tô
Bông hoa gửi tặng Ngày Nhà Giáo
Sự thật vui khỏe chẳng mơ hồ.

Gởi lời thăm hỏi

Còn đây nhiều lắm những con người
Trong tâm ghi khắc vẫn chưa vơi
Hình ảnh thầy cô thời đi học
Gởi lời thăm hỏi thật sáng ngời.

Ông Giáo Ấy

Tác giả: CHÂU NAM KIM MINH

Ông giáo ấy âm thầm lặng lẽ
Quyết một đời thước kẻ bút nghiên
Cơ hàn năm tháng triền miên
Tâm tư gởi trọn thiêng liêng giảng đường

Bao gian khó đoạn trường nghề giáo
Tóc bạc dần, màu áo phai nhanh
Đêm về giáo án bủa quanh
Đợi ngày đứng lớp tô xanh cho đời

Người giáo ấy rạng ngời trong sáng
Vẫn gieo mầm bao tháng ngày qua
Lời người chứa đựng thiết tha
Hằng luôn mong đợi nơi ta thành người

Vẫn nơi đó tiếng cười quen thuộc
Khắc ghi lòng dẫu cuộc bể dâu
Ươm mầm nhân cách đời sau
Trồng cây Nhân nghĩa nuôi câu Nhân tài

Ôi ! cứ thế miệt mài nghề giáo !
Xá chi lời trâng tráo, hoang mang
Tâm hồn nghề giáo thênh thang
Cho bao thế hệ dọc ngang giúp đời

Nói sao hết bao lời cảm tạ
Viết sao đầy một dạ tri ân
Hoa cài chữ ĐỨC em nâng
Chữ TÂM tô đậm kính dâng lên người !

Trắng Đêm

Tác giả: Typn Huỳnh

Lại một đêm nữa, con thức trắng
Hiểu ngày xưa thầy cô cũng như này
Bước tiền bối đi, chân con nối
Thức trắng đêm dài, lại trắng đêm

Nghề giáo ấy thế mà chẳng dễ
Chẳng ngại gian nan, khó chẳng màng
Lại càng khéo léo trên bục giảng
Khi cần nhẹ nhàng, lúc cần căng

Làm nhẹ qua loa, con có thể
Trong khả năng mình, lướt cho qua
Nghĩ đến đấy, con càng không thể
Lương tâm nghề giáo, tại vì ta!

Một phút đứng lớp, ba phút tại nhà
Một phần giảng hay, ba phần khéo soạn
Tâm huyết đổ vào, ta nhận lại điều chi?

Học trò thời nay, chẳng phải như xưa
Một ý không vừa, ấy là rắc rối
Mỗi ngày mỗi ngày báo nối báo ra
Người thầy người thầy trong thời trong đại!

Người có mệt nhoài khi nhiều thứ bủa vây?
Nào cơm áo gạo tiền, nào áp lực các thứ
Cũng vậy, ôi thôi cũng vậy
Muốn chuyển ngành, nhưng chắc nghiệp giáo viên!
[Typn]
Cần Thơ, 07/03/2016

Gia Đình Sư Phạm & Chúc Mừng Gia Đình Sư Phạm

GIA ĐÌNH SƯ PHẠM

Tác giả : Nguyễn Ngọc René

Trường Cao Đẳng học nghề sư phạm
Ra giáo viên thê thảm lương còm
Xét ra thì cũng chén cơm
Yêu nhiều tuổi dại lòm khòm môn văn

Bu Thịnh muốn có thằng cu đến (1)
Gia nhập liền nhà mến dang tay
Đón mừng kết nối đêm ngày
Nghĩa tình huynh đệ ô hay vững bền

Có Đoàn Ngọc một bên gắn bó (2)
Viết lời bình chẳng bỏ anh ba (N3)
Chị Dzung khích lệ mặn mà (3)
Ta cùng vui vẻ một gia kết tình

Dùng song thất lung linh nay tả
Nỗi niềm yêu thật quá là mừng
Ta cùng họ tộc tượng trưng
Thân nhau thắt chặt không ngừng từ đây..

Lời thơ sẽ đong đầy tình nghĩa
Dẫu cách xa ngàn địa lý ngăn
Núi non ghềnh thác khô cằn
Tình chung liên hệ khó khăn cũng liền…

Nay song thất liên miên đã viết
Cùng một nhà tình thiệt kết giao
Sẻ chia cay đắng ngọt ngào
Thơ này chứng giám xiết bao là tình …

-N3- Nguyễn Ngọc René – Paris – 22/05/2016
(1) Kim Thịnh Dancer
(2) Doan Ngoc
(3) Dzung Nguyen
N3 : Nguyễn Ngọc René
******************
CHÚC MỪNG GIA ĐÌNH SƯ PHẠM

T/g : Phạm Thành

Chúc mừng cả gia đình sư phạm
Những con người lịch lãm nơi xa
Kết tình bạn hữu một nhà
Hôm nay mới thấy anh ta khoe rằng

Nhà phây búc đêm trăng sáng tỏ
Mối thâm tình đã có từ lâu
Lại là ý hợp tâm đầu
Chúc cho tình bạn bể dâu không sờn

Đi sư phạm mừng rơn nghề giáo
Cũng có đâu đảm bảo đồng lương
Khó khăn vất vả đời thường
Bộn bề bươn chải tha hương xứ người

Nay cuộc sống đẹp tươi hơn trước
Mong có người sẽ được hồi hương
Ở đâu đất nước thịnh cường
Làm ăn dễ dãi xa phương cũng đành

Em đây cũng cao xanh nghề giáo
Đến bây giờ cáo lão về quê
Suốt ngày thi phú tràn trề
Vui cùng các bạn say mê họa vần

Chúc mừng họ tộc tình thân
Bên đời cuộc sống ân cần có nhau.

Công Ơn Thầy Cô

Tác giả: Nguyễn Khắc Thiện

Chúc mừng thầy cô ở gần xa
Niềm vui tràn ngập khắp mọi nhà
Tình cảm thầy trò nhiều thương mến
Ấm lòng đón nhận những bó hoa

Vinh danh cao quý sự nghiệp thầy
Tận tình giảng dạy sống thẳng ngay
Gian nan nếm trải tâm vẫn sáng
Vất vả không buông sự nghiệp này

Khó khăn gian khổ không nề hà
Chông gai thách thức vẫn vượt qua
Cao quý hơn mọi nghề cao quý
Chính là nghề giáo ở nước ta

Tài năng cống hiến bấy lâu nay
Công lao trời bể của cô thầy
Giáo dục thành công bao thế hệ
Rạng rỡ non sông đất nước này./.

Nghề Cha Ông

Tác giả: Đoàn Minh Hợp ( Xóm Đồng )

Cái thời non nớt khi xưa
Hai mươi/ mười một/ đón đưa dập dìu
Bế bồng cậu bé đáng yêu
Nắm tay anh chị phiêu lưu xóm làng

Thăng trầm nhà giáo sang trang
Miếng cơm manh áo bỏ ngang đổi nghề
Người buôn bán người làm thuê
Người xoay việc khác vật vờ bôn ba

Nghề giáo nghề của ông – cha
Bao đời gầy dựng thấy mà xót thương
Mai này con cháu đến trường
Ta sẽ căn dặn theo đường khi xưa

Viết Tặng Cô Ngày Về Hưu

Tác giả: Dương Viết Cương

Giáo án giờ xếp lại
Bục giảng mai xa rồi
Bụi phấn bay theo gió
Mình về với mình thôi

Bao chuyến đò rời bến
Bao lớp học trò đi
Ơi mái trường thương mến
Nói cùng ta câu gì?

Trống trường mùa thu tới
Thôi giục bước chân quen
Những vui buồn nghề giáo
Giờ như trăng bên thềm.

Cả một đời dạy học
Chẳng đòi hỏi gì đâu
Chỉ mong lời mình giảng
Học trò đừng quên mau

3-8-2016
Viết tặng cô giáo chủ nhiệm Lương Thị Chi và mái trường PTTH Thạch Thành I yêu dấu

Chào 20 – 11

Tác giả: Mũm Mĩm

Vào lớp Một em ngồi tập Viết
Nét thẳng nghiêng học biết vẽ tô
Làm quen chữ cái O Ô
Học câu vâng dạ, yêu Cô Bạn Bè

Cô cần mẫn say mê nghiệp Giáo
Thầy yêu trò dạy bảo chúng tôi
Tháng ngày cứ thế dần trôi
Bao nhiêu bụi phấn , mấy đời học sinh

Cũng bảo táp lặng thinh cam chịu
Nghiệp lái đò như địu các con
Làm sao che chở an toàn
Bình an vô sự trưởng thành ĐỨC NHÂN

Yêu nghề Giáo không màng danh lợi
Yêu Học Trò chẳng đợi trả ơn
Ước mơ rất đỗi giản đơn
Miễn sao Lủ Quỷ thành NHƠN giúp đời

Ngày NHÀ GIÁO muôn người chúc tụng
Nghĩa Cô Thầy VANG VỌNG tháng năm
Lời hay ý đẹp ngàn lần
Chẳng sao tả hết nhọc nhằn THẦY CÔ..

Có Một Nghề Như Thế

Tác giả: Hương Ngọc Lan

có một nghề tuy không phấn bám tay
cũng không dám mơ đơm hoa kết trái
có một nghề lặng thầm như dòng chảy
chỉ ước mơ truyền mạch sống cho người

cũng đêm ngày trăn trở thiếu nụ cười
chông đèn khuya soạn từng trang giáo án
cũng miệt mài sáng chiều nhăn vầng trán
tìm tinh hoa để khơi lại cuộc đời

bốn mùa sang vẫn tóc rối tơi bời
không áo hoa dáng dịu dàng tha thướt
ngày hiến chương vẫn lặng thầm độc bước
đem tình thương vá chỗ khuyết cho tròn

tháng năm dài trong lặng lẽ mỏi mòn
gieo yêu thương chẳng mơ người báo đáp
người hạnh phúc là thấy lòng ấm áp
là vui mừng như đang được vinh danh

20. 11. 2018 (HNL )

ps: cảm tác từ bài hát “Tôi yêu nghề giáo”.

Em Là Cô Giáo

Tác giả: Nguyễn An Đệ

Người yêu tôi có nụ cười tươi trẻ
Em hiền hòa và vui vẻ thân thương
Tóc dài bay có bụi phấn vương vương
Là cô giáo vẫn đến trường mỗi sáng.

Anh yêu em tà áo dài duyên dáng
Yêu nụ cười từ năm tháng sinh viên
Nét vô tư, giản dị chẳng ưu phiền
Có tình thân gắn liền thời thơ ấu.

Em với anh cùng quê hương yêu dấu
Chung chuyến đò cùng bến đậu ngày xưa
Chung đường quen nắng trưa rợp bóng dừa
Chung chiếc dù bao ngày mưa đi học.

Yêu bụi phấn còn vương trên mái tóc
Bài thơ đầu, tiếng em đọc ngân nga
Yêu nghề giáo sâu sắc và thiết tha
Nụ hôn đầu, yêu câu ca em hát.

Nghề của em, người đưa đò khao khát
Kiến thức chờ truyền cho các em thơ
Cô giáo ơi không biết tự bao giờ
Mong được gặp và đợi chờ cô mãi!

Trích trong tập HOA MÀU TRẮNG
Nguyễn An Đệ, 2018. NXB Đồng Nai.

Gửi Em-Cô Giáo

Tác giả: Quách Tỉnh -Xuân Trường

Anh cũng biết nghề giáo nhiều vất vả
Nhưng trong lòng đã yêu quý từ lâu
Nhớ không em cái thửơ ấy ban đầu
Hôm đưa tiễn vào giảng đường đại học

Rưng rưng mắt rồi vô tình chợt khóc
Hi sinh nhiều khó nhọc lắm người ơi
Ngày mai đây nhớ vững bước đường đời
Vì bụi phấn rơi bạc đầu em đó

Đã bao năm nhớ rất nhiều về nhỏ
Tự hiểu lòng hiểu rõ nỗi niềm riêng
Bởi yêu nghề cao quí lại thiêng liêng
Càng cảm phục thêm yêu người con gái

Dù xa nhau nhưng trong lòng ta mãi
Mãi nhìn về một hướng của niềm tin
Thửơ ban đầu hẹn ước nhớ như in
Lòng chung thủy tình xanh là vô hạn

Là Cô Giáo Dạy Văn

Tác giả: Hồ Tịnh Văn

Cô là cô giáo dạy văn thôi
Chỉ biết thương yêu đẹp bên đời
Ngày thêm yêu lớp, yêu trò nhỏ
Cái nghiệp văn chương chẳng chịu rời

Cô là cô giáo của trò ngoan
Mỗi sáng lên trường lòng hân hoan
Nghĩ đến ánh mắt trò rạng rỡ
Là trái tim cô đã ngút ngàn

Cô của các trò mãi dễ thương
Đến bên trò nhỏ, đến lớp, trường
Để gần gũi trò và trao tặng
Những vần thơ đẹp, áng văn chương

Cô đã bao năm sống hết mình
Nụ cười tươi mới,mắt lung linh
Có lúc ngờ nghệch như con trẻ
Trao hết tin yêu, tấm chân tình

Dẫu đời còn lắm nỗi truân chuyên
Đôi khi rũ lệ đẫm mắt huyền
Nhưng làm nhà giáo như cô đó
Chữ tình bao năm vẫn con nguyên

Cảm ơn cuộc đời đã dạy thêm
Nghề giáo có lúc chẳng dịu êm
Nhưng với trò yêu cô khắng khít
Nên trái tim cô mãi ngọt mềm…

Viên Phấn – Kim Minh

Tác giả: CHÂU NAM KIM MINH

Viên phấn kia tô mầm thế hệ
Vẽ nhân tài xây bệ tương lai
m thầm, khó nhọc, đắng cay
Tan thành bụi cát … vẫn say giảng đường

Viên phấn dạy mến trường yêu lớp
Thương Cô Thầy nơm nớp vì ta
Lo trò bao cảnh bôn ba
Phấn treo hàng chữ thiết tha dỗ dành

Viên phấn đọc ngọn ngành giáo án
Chốn học đường rọi sáng từng môn
Mong trò bớt dại, thêm khôn
Trung thành, hiếu nghĩa, làng thôn vẹn tình

Viên phấn trắng quên mình năm tháng
Giữ tâm hồn luôn áng mây xanh
Làm nền đưa trẻ vượt quanh
Dẫn đường thế hệ tiến nhanh giúp đời

Ôi Hồng Đức rạng ngời nghề giáo
Luôn đong đầy nơi áo Thầy Cô
Dù qua mấy bận đẩy xô
Sắc màu viên phấn vẫn tô ơn người !

Tặng Các Thầy Cô Giáo

Tác giả: Tg Tuyết Lâm
………TẶNG CÁC THẦY CÔ GIÁO ……….

Cảm xúc qua câu chuyện cô giáo bị đình chỉ dậy vì bắt học sinh quỳ

Cô phạt quỳ ,có đau lắm không con ?
Nếu con hư, sẽ còn hơn thế nữa….
Bởi cô phạt, là để con sửa chữa
Những lỗi lầm, con chưa sửa thành ngoan.

Là cô giáo, cô chỉ muốn trò ngoan
Muốn học văn ,trước tiên con học lễ
Ngồi trong lớp, con râm ran chuyện kể
Cô giảng bài, sao có thể ai nghe….

Vậy phạt quỳ, con đã hiểu ra chưa…
Nếu đến lớp, chỉ dạy bừa hết tiết….
Các con học.. hay không, không cần biết…
Rồi qua ngày, cứ hết tháng lĩnh lương.

Nhưng con ơi, cô nghiêm khắc, bởi thương
Gieo vào con ,những luân thường đạo lý
Dạy cho con, kiến thức, lòng tri kỷ….
Mai ra đời, không phí tuổi thanh xuân….

Các con ngoan, cô chỉ bảo ân cần…
Nào cô muốn, một lần làm người ác
Nhưng các con, học thì luôn lười nhác
Dạy điều hay, con phản bác không làm.

Làm nghề giáo, sao nhiều quá ức oan…
Bởi con sâu, mà làm sầu người khác
Hai chữ thầy cô, giờ sao thấy bạc..
Đứng dậy trò, ngỡ lạc chốn chông, gai….

Áp lực lớn, luôn đè nặng đôi vai
Muốn dạy trò, thành người tài phải khắc
Cha mẹ biết, đưa con vào trường học
Có biết đâu, cô đã khóc bao lần….

Bắt con quỳ…mà cô phải bước chân
Rời mái trường, bao lần cô dạy giỏi…
Tự động viên, đôi chân mình đừng mỏi…
Mãi để cho đời, gọi 2 chữ …cô ơi ..

Nguồn: St

Xem thêm:

0 bình luận

    Một số cẩm nang khác, bạn muốn biết?

    Xem tất cả

    Các khách sạn phù hợp với bạn! Đừng bỏ lỡ